Chúng tôi có một căn nhà nhỏ ở Hà Nôi Lẽ ra phải lấy làm oai mới đúng. Nhưng tôi lại chẳng oai được, có khi còn méo cả mặt.
Nhà Hà Nội nhưng lương ba cọc, ba đồng
Lẽ ra, hai vợ chồng có một cái nhà ở Hà Nội phải lấy làm oai mới đúng. Nhưng tôi lại chẳng oai được, có khi còn méo cả mặt. Nhà chồng tôi có một căn nhà rất nhỏ ở Hà Nội, khi lấy nhau, tôi cũng ước ao được có nhà có cửa đàng hoàng, như thế, tôi sẽ mua sắm rất nhiều thứ, trang trí cho ngôi nhà của mình.
Cuộc sống ở trọ suốt thời sinh viên xa nhà càng làm tôi thêm khát khao điều đó. Và cuối cùng tôi được như ý, vì người tôi yêu là trai Hà Nội và được biết, bố mẹ anh đã cho anh một căn nhà, dù nhỏ nhưng cũng là nhà Hà Nội.
Về tới nhà, tôi mới biết, căn nhà ấy quá nhỏ. Hai vợ chồng ở thì được nhưng có con cái, đi lại khó khăn. Cầu thang lên thì khó, lại chật, có tầng 2-3 đó nhưng mà sống như thế bí bách. Lại là nhà thấp hơn so với các nhà bên cạnh nên không khí càng ngột ngạt. Tôi còn tưởng nhà Hà Nội thế nào chứ đúng chỉ bằng nửa cái nhà ở quê của bố mẹ tôi.
Về tới nhà, tôi mới biết, căn nhà ấy quá nhỏ. Hai vợ chồng ở thì được nhưng có con cái, đi lại khó khăn
Ban đầu, chúng tôi dọn về đó sống nhưng đúng là, có nhà cũng chẳng ăn thua. Tiền nhà không mất nhưng các khoản trong gia đình cũng chết dở. Lương hai vợ chồng hàng tháng chỉ có chục triệu bạc cả hai. Vì chúng tôi không phải là có công việc ngon nghẻ gì, tôi làm hành chính văn phòng, còn anh cũng làm công việc kinh doanh nhàng nhàng, lương như vậy là ổn rồi. Thế nhưng, so với mức chi tiêu của Hà Nội thì số tiền đó chỉ đủ tiêu vặt mà thôi. Hai vợ chồng còn tính mua sắm, sửa sang đồ đạc trong nhà thì quả là không thể. Cuộc sống thời gian đầu của chúng tôi thực sự rất khó khăn.
Cho thuê nhà, đi thuê nhà khác để kiếm lời
Sau này, vì lương lậu không ổn, thu nhập cũng kém nên chúng tôi quyết định cho thuê nhà và thuê một căn nhà khác ở. Tính ra nhà tôi chia làm 3 tầng, cho thuê cả 3, cho người đi làm, cửa hàng quần áo thuê ở bên dưới thì được gấp mấy lần số lương của tôi. Và chúng tôi thuê một phòng nhỏ trong ngõ để ở, tháng trả mấy triệu, chỉ bằng số ít số tiền thu được nhờ cho thuê nhà.
Cơ quan tôi có ít người có nhà Hà Nội. Ai cũng ca tụng tôi là lấy được chồng tốt may mắn hơn là có nhà, có cửa ở thủ đô. Tôi chỉ biết cười trừ vì thật lòng, họ không trong hoàn cảnh của tôi thì không thể nào hiểu được nhà ở thủ đô là như thế nào. Đâu phải cứ nhà thủ đô là sướng, đâu phải cứ nhà thủ đô là to. Nhà này thì tôi sống ở quê sướng gấp nhiều lần.
ì biết mình có nhà ở đây nên họ thường xuyên giục tôi đưa về nhà ăn cơm, liên hoan. Tôi cũng khất hết lần này đến lần khác, từ chối mãi cũng ngại quá. Nhưng biết làm sao được. Giờ tôi có nhà mà không dám ở, vì cuộc sống ở Hà Nội, tiền thuê nhà bằng mấy tiền đi làm công chức bình thường. Tính ra, người tỉnh lẻ mới là giàu. Tháng họ cũng bỏ ra mấy triệu tiền nhà, và còn chi tiêu đủ thứ, họ cũng vẫn bám trụ được ở đây. Tôi cũng là dân tỉnh lẻ nhưng tôi rất ngưỡng mộ họ .Như tôi, từng thuê nhà khi sinh viên thì không nói làm gì. Vì tiền nhà chia 3-4, cũng không quá nhiều.
Về quê, ai cũng ca ngợi tôi, nói tôi giàu lắm, nhà to ở mặt phố thủ đô. Tôi không biết nói gì, chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt nhưng nếu mà họ biết tôi đi thuê nhà sống như vậy, vì hai vợ chồng lương lậu không ra sao thì chắc tôi cũng mất mặt lắm. Giờ tôi không muốn nói gì, chỉ muốn giữ sĩ diện cho bản thân và cho bố mẹ. Nhưng đúng là, lấy chồng Hà Nội, đâu phải sướng!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét