Chúng tôi gặp nhau là vào như con thiêu thân từ lúc gặp cho tới lúc về vẫn còn lưu luyến.Tôi là người quê ở Kon Tum. Từ nhỏ, tôi đã theo gia đình vào Sài Gòn sinh sống. Gia đình tôi cũng chẳng khá giả gì nên cuộc sống của chúng tôi cũng qua đi như biết bao con người Sài Gòn bình dị khác.
Có thể nói, tôi là một cô gái rất khờ dại. Suốt những năm tháng đi học cho đến khi trưởng thành, tôi chỉ biết bù đầu vào việc học và phụ giúp gia đình làm công việc nhà. Tôi chưa bao giờ đi quá xa nhà tới ba cây số. Cũng chính vì thế nên cuộc sống của tôi rất tẻ nhạt. Tôi sống khép mình với bốn bức tường, không giao du, không có bạn bè… chỉ biết lầm lũi với cuộc sống của chính mình,
Năm 20 tuổi, tôi quen anh, tình yêu đầu đời của mình và cũng là chồng của tôi bây giờ. Với trái tim non dại của người con gái, tôi đã trao tất cả những gì ba mẹ đã ban tặng cho anh không một chút đắn đo, suy nghĩ. Và rồi, chuyện gì đến cũng đã đến… tôi bất ngờ khi phát hiện ra mình có thai sau 4 tháng yêu anh.
Khi cái thai trong bụng được gần 5 tháng thì chúng tôi quyết định cưới nhau. Sau 4 tháng về nhà chồng thì tôi đã sinh hạ được một bé trai kháu khỉnh. Cuộc sống gia đình tôi vẫn trôi qua bình yên như thế! Thỉnh thoảng, hai vợ chồng tôi cũng xảy ra mâu thuẫn vì tính anh hay ghen tuông và suy nghĩ của anh cũng rất tiêu cực.
Khi con trai được hơn hai tuổi, tôi gửi con về nhà ngoại để kiếm việc làm. Với ngoại hình ưa nhìn, giọng nói dễ nghe, tôi đã nhanh chóng xin vào làm phục vụ ở một nhà hàng khá sang trọng ở gần sân bay. Cũng tại nơi đây, tôi đã quen anh – người tình của tôi bấy giờ.
Ngày mới vào làm, anh không hề biết tôi đã có gia đình nhỏ vì tôi nộp hồ sơ sau. Anh đem lòng yêu thương tôi và chọc ghẹo tôi mọi lúc, mọi nơi tôi xuất hiện. Anh luôn ân cần quan tâm, lo lắng cho tôi từng việc rất nhỏ nhặt.
Cho đến một ngày, khi phát hiện ra tôi đã có gia đình, anh tỏ vẻ đau khổ thấy rõ… nhưng anh vẫn quyết định không từ bỏ tôi. Còn tôi, ban đầu nghĩ mình đã có chồng con nên không quan tâm đến anh nhiều. Về sau, những mâu thuẫn của vợ chồng càng ngày càng tăng khiến tôi chán nản và nhanh chóng ngả vào vòng tay anh từ lúc nào không hay biết.
Anh vẫn yêu tôi như thuở ban đầu, vẫn sẵn sàng chấp nhận ly dị vợ nếu tôi từ bỏ gia đình để đến với anh! (Ảnh minh họa)
Chúng tôi lén lút quen nhau trong suốt một khoảng thời gian dài như vậy. Ngày nào không gặp được anh là tôi không thể nào chịu nổi… và tôi biết anh cũng vậy. Anh yêu tôi và luôn ghen tuông mỗi khi bắt gặp tôi nói chuyện điện thoại với chồng. Nhưng tôi luôn biết cách trấn an, dỗ dành người tình của mình để anh không phải bận tâm đến chuyện gia đình của tôi nữa.
Những cuộc hẹn hò vụng trộm ấy thường xuyên diễn ra ở khách sạn. Chúng tôi quấn riết lấy nhau từ lúc gặp cho tới lúc về vẫn còn lưu luyến. Nhiều lần anh ngỏ ý muốn tôi chia tay chồng để về chung sống với anh nhưng tôi không thể đồng ý với lý do: "Em không thể sống xa con". Vì nếu ly hôn chồng thì tôi biết chắc một điều rằng, tôi sẽ không có quyền được nuôi con.
Khi không thể thuyết phục tôi ly dị chồng để lấy anh, anh đã rất buồn và đau khổ. Dù thất vọng về tôi nhưng anh vẫn luôn ở bên cạnh tôi, chấp nhận tình yêu san sẻ của một người phụ nữ đã có gia đình.
Sau hơn hai năm chờ đợi, thuyết phục tôi bỏ chồng không thành, anh cũng nghe theo lời bố mẹ cưới một cô gái gần nhà làm vợ. Dù cả hai đều đã yên bề gia thất nhưng thỉnh thoảng chúng tôi vẫn lén lút gặp nhau ở chốn hẹn hò cũ, vẫn trao cho nhau sự thỏa mãn về thể xác lẫn tâm hồn.
Sau những giây phút mặn nồng bên anh, tôi cảm thấy có lỗi với chồng mình và vợ anh rất nhiều. Tôi biết mình là người phụ nữ hư hỏng, kẻ phản bội tình yêu của chồng mình và phá vỡ hạnh phúc của người khác… nhưng những lúc nghĩ đến chuyện phải xa anh, xa tình yêu của mình, tôi không thể nào chịu được. Tôi không muốn xa gia đình mình nhưng cũng không muốn cắt đứt sợi dây tình cảm với người đàn ông tôi yêu thương nhất. Liệu tôi có quá tham lam không khi vẫn muốn duy trì mối quan hệ vụng trộm này? Còn anh, anh vẫn yêu tôi như thuở ban đầu, vẫn sẵn sàng chấp nhận ly dị vợ nếu tôi từ bỏ gia đình để đến với anh!
Các bạn ạ! Thực sự tâm trạng tôi đang rất rối bời. Tôi không biết phải làm sao giữa hai người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời mình nữa? Và nếu tiếp tục như thế này, liệu một ngày nào đó, chồng tôi phát hiện ra tất cả sự thật thì cuộc sống, tương lai, hạnh phúc của tôi sẽ như thế nào đây?
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét